Sau một thời gian yêu nhau, anh dẫn em về nhà ra mắt bố mẹ thì bị bố mẹ anh phản đối chỉ vì em mang cái tội là người Thanh Hóa.
Liệu anh có đủ dũng cảm để vượt qua dư luận, vượt qua bạn bè và nhất là bố mẹ anh để đón nhận em? (ảnh minh họa)
Trước tiên, khi viết bài viết này, cho em gửi lời xin lỗi tới tất cả những ai là người Thanh Hóa. Em không có ý miệt thị, không có ý coi thường gì họ cả, bởi chính em cũng là người Thanh Hóa chính gốc, bố mẹ em đều là người ở đây. Em không buồn vì mình sinh ra ở Thanh Hóa thậm chí còn cảm thấy tự hào vì đã được sinh ra và lớn lên ở nơi đây, được bố mẹ yêu thương. Nhưng có một điều khiến em thấy tủi thân, đau khổ bởi người ta luôn miệt thị em, thậm chí có cái nhìn khác về em.
Có lẽ, trong số ít anh chị có thể đã là người từng nghĩ khác về người Thanh Hóa hoặc chí ít cũng có những người sinh ra ở nơi đây, bị người khác quay mặt đi sau câu hỏi: “quê em ở đâu?”. Bởi câu trả lời họ nhận được là “em người Thanh Hóa”.
Nhưng sau một thời gian yêu nhau, anh dẫn em về nhà ra mắt bố mẹ thì bị bố mẹ anh phản đối. (ảnh minh họa)
Thật lòng, khi đọc được chuyên mục Eva Tám, em có ý muốn chia sẻ những tâm sự của mình lên đây để anh chị hiểu và thông cảm cho em. Sinh ra ở một vùng đất nào đó đâu có tội gì? Nơi nào cũng có người này người nọ. Các anh chị có đảm bảo rằng, nơi mọi người sinh ra không có những người cực kì xấu xung quanh những người tốt và rất tốt hay không?
Em không quan tâm nhiều đến điều đó chỉ khi, người yêu em đã rời xa em, em mới thật sự thấy đây là một nỗi đau không thể hàn gắn. Anh biết em là người Thanh Hóa nhưng anh không hề quan tâm bởi với anh có lẽ ngày đó, điều này không quan trọng. Nhưng sau một thời gian yêu nhau, anh dẫn em về nhà ra mắt bố mẹ thì bị bố mẹ anh phản đối. Mẹ chê em là người Thanh Hóa nên không cho anh yêu em nữa. Trước giờ anh không quan tâm đến điều đó nhưng lần này, anh vì nghe bố mẹ nói nên cũng lọt tai. Nguyên nhân cũng vì, trước anh có ông anh họ lấy vợ người cùng quê em, người đó ghê gớm đánh cả mẹ chồng nên bây giờ gia đình anh ác cảm. Và từ đó, định kiến càng ngày càng lớn.
Sau này, khi anh đưa em đi chơi cùng bạn bè, bạn anh cũng không thích em cho lắm chỉ vì em gắn cái mác dân vùng quê đó. Em thấy tủi thân vô cùng. Ngay người em yêu thương cũng nghĩ như vậy, cũng coi thường em thì liệu em có thể sống hạnh phúc bên anh được không?
Dạo này dù anh không nói gì nhưng sự im lặng của anh lại càng khiến em đau khổ. Em biết, anh đang đắn đo nhiều. Liệu anh có đủ dũng cảm để vượt qua dư luận, vượt qua bạn bè và nhất là bố mẹ anh để đón nhận em? Em nào có tội tình gì, chả lẽ, em không thể có quyền được yêu anh hay sao? Hay là em phải tự ra đi để anh yên lòng? Mong mọi người đừng bao giờ kì thị người khác, đừng bao giờ có ý nghĩ vùng miền như vậy. Thật sự, điều đó làm ảnh hưởng rất nhiều tới cuộc sống của những người như chúng em?